Chap 3: Ngày thử việc thứ hai
Hiii. Chào các bác, hôm nay em được nghỉ sớm vì Ban Mê mưa nhiều quá, nhu cầu hút hầm người dân ít hẳn đi. Vừa nãy em đã đi tắm và mua luôn một bộ sữa tắm + dầu gội Romano để sử dụng. Hiệu quả thấy rõ các bác ạ. Tắm xong em đi ăn, rồi cỡi con Sir dạo phố. Ban mê nhỏ nhắn lên đèn trong mùa mưa dầm cũng thi vị lắm, bỏ lại sau lưng lớp áo bảo hộ bị mọi người xa lánh dè bỉu, em lại là em với cái mác thư sinh ngày nào giữa chợ đêm nhộn nhịp và năng động.
Cuộc đời mỗi người cũng như một quyển sách vậy, nếu ai không biết đọc nó, bỏ qua những chap hay thì vĩnh viễn sẽ không thể đọc lại được nữa vì cuốn sách chỉ mở ra một lần rồi thôi. Em nhớ ai đó từng nói trong đời mỗi người có ba thứ khi đã qua thì chúng ta không thể lấy lại, đó là Thời gian, Lời nói và Cơ hội. Em đã đánh mất cả ba thứ ấy, nên giờ đây em phải cố gắng bỏ qua những mặc cảm và sợ hãi, để mà cày bừa chờ một mai khi có cơ hội mới, chắc chắn em sẽ nắm lấy để thoát khỏi vũng lầy bốc mùi này
Hôm nay là ngày làm việc thứ 2 của em. Lão sếp mới gọi em lên từ sáng sớm, hỏi em cảm thấy công việc thế nào? Có chịu nổi không? Có xấu hổ không? Có làm tiếp được không? Lão ngồi hỏi liên hồi, mặt em thì nghệt ra như thế này và ca bài ca “Dạ, được, ok”
Với một thằng con trai học luật 24 tuổi như em, gia đình đổ nợ, gấu ruồng bỏ, công việc không có, cuộc sống bế tắc, thì mấy cái bể phốt đối với em mà nói chẳng là gì. Chỉ có trở ngại duy nhất em nhận thấy rõ rệt trong ngày hôm nay, ấy là sự kỳ thị và mặc cảm xã hội. Mỗi nghề đều có một cái khó, và cái khó của nghề hút hầm cầu ngoài việc thường xuyên tiếp xúc với những thứ bẩn thỉu, thì còn luôn phải chịu sự soi mói và những ánh nhìn của mọi người như kiểu mình là cái gì đó ghê gớm và bẩn thỉu lắm
Vẫn như thường lệ, 8h sau khi đã ăn sáng và uống nước bạc hà xong, 2 xe lên đường tác nghiệp. Hôm nay là xe số 2 và số 4. Xe 1 và 3 hôm qua chạy rồi nên nay được nghỉ. Em có cơ hội trò chuyện với lão An nhiều hơn, thì ra lão cũng hoàn cảnh lắm các bác ạ. Mà chắc chắn ai làm nghề này thì đều có một hoàn cảnh khá bi đát nên thôi em cũng chả nói thêm nhiều lộ info lão Lão bảo với em một khi đã chọn nghề này, thì thằng nào cũng đã nuôi trong mình cái suy nghĩ phải bứt phá và sớm muộn chia tay với nó. Chứ chẳng đứa con gái nào chấp nhận bồ mình là thằng bốc shjt, chẳng bố mẹ vợ nào chấp nhận con rể mình là thằng bốc shjt, thậm chí cả người thân bạn bè, chẳng ai muốn đứa con, đứa cháu, đứa bạn họ là thằng bốc shjt cả. Nhưng mày phải cám ơn nó, vì đơn giản mỗi ngày chìm ngập trong mùi shjt, mày sẽ có động lực để nhìn lại chính mình và cố gắng hơn em ạ!
Xe chúng em dừng lại ở tiệm vàng gần chợ. Lần này em được chỉ định cậy bể phốt. Cái nắp hầm cầu này làm hẳn trong nhà do không gian hẹp, ko đặt bên ngoài được. Dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mà vừa dùng xà beng đập vỡ lớp xi tráng ra, thì mùi shjt nó đã bốc lên nồng nặc chứng tỏ lâu lắm rồi những đống shjt ngon lành ấy được chồng chất yên vị dưới 3 mét đất, nay mới có dịp thể hiện mình Cả nhà bà chủ thì đã khóa hết cửa và trốn ra hàng cafe cóc đối diện rồi. Chỉ còn em, lão An và con giúp việc ở trong nhà chịu đựng cái mùi ấy. Bịt khẩu trang, kéo ống, chọc vào rồi dùng gậy khua xem có gì cặn bá ở đầu ống không. Lão an ở ngoài bật máy rồi đứng giữ ống cho em, em thì chịu trách nhiệm liên tục khua khoắng ở cái đầu ống và giữ thật chắc để shjt không dây ra sàn vì sẽ phải lau rất khổ và tởm. Nhà này nhỏ, nhưng không hiểu sao mấy người ỉa lắm thế, hút mãi không hết shjt. Con bé giúp việc thì xách sẵn mấy xô nước to để khi hút xong dùng dội vòi cho sạch, làm xong việc ấy nó cũng chạy ra xa hết sức có thể miễn là tầm mắt còn theo dõi được hai thằng em. Cái cảm giác khi mình đi ị, nó cũng gần giống cảm giác cầm ống hút đấy các bác ạ, nó cứ kêu rột rột rồi từng dòng trồi lên, chảy đi rất vui tay Khoảng nửa tiếng sau thì bể phốt đã gần như sạch hết, còn mớ cặn bã đọng lại thì cứng ngắc rồi nên ko hút được, lão An bảo để đấy đi hỏi chủ nhà có cần làm nữa không. Lát sau quay lại thì ông chủ vừa bịt mũi vừa bảo thôi trám lại để buôn bán hút thế được rồi. Vậy là em lại được bổ túc thêm khóa thợ xây, đậy nắp, nhào vữa, trám xi lại ngon lành
Lúc xối ống sục nước xong kéo ống ra, thì tầm 9 rưỡi mười giờ người ta qua lại đông lắm rồi. Em để ý bất kỳ ai đi qua cũng đều bịt mũi, hoặc là thể hiện những sự ghê tởm và quẳng cho chúng em những cái nhìn ái ngại. Lão An thì quá quen rồi nên tỉnh bơ thu ống, đi soi xem có shjt vướng ở đâu không. Còn em thì vẫn chưa thể chịu đc cái cảnh này lên nhảy lên xe đóng mẹ cửa lại cố thủ trong đó Thế mới biết cái xã hội này, khi lên voi lúc xuống chó, chẳng biết đâu mà lần
Tiếp sau đó xe em lại chạy đi hút thêm một nhà nữa đến quá trưa mới ăn cơm. Và em vẫn chưa nuốt nổi cơm đành nhìn lão An và hai lão kia ngồi xơi ngon lành dù buổi sảng vừa ngập ngụa shjt xong. Ngồi xe các lão kể chuyện cũng vui và thú vị. Lão Tây, không biết em nhớ đúng tên lão không, người Huế. Lão hỏi han em rồi truyền cho em ít kinh nghiệm bốc shjt sao cho sạch và gọn, rồi kể rằng đời bốc shjt này cũng nhiều tình huống hài hước lẫn đau thương lắm. Có lần xe lão đang hút shjt ở nhà dân thì ống hút bị vướng cái cục gì cứng cứng mà máy hút mạnh quá nên tét mất một đường ở khúc giữa, thế là shjt vừa hút lên vừa xịt lung tung ra giữa hè nhà người ta Đám dân ở đó chạy náo loạn như cháy nhà, còn lão Tây thì cố gắng nhảy lại nắm chặt cái chỗ tét đó để cho ông Hạnh tắt máy. Dù đã nhanh quá sức quy định nhưng mà shjt đã kịp bắn tung tóe ra cả hai nhà đối diện. Hai ông đành vứt ống đó xách nước với giẻ với xô chùi cho kỳ hết. Chùi xong, hút xong cứ tưởng ngon lành, ai ngờ bị một đám bặm trợn tới chào hỏi, cho mỗi ông vài tát vì cái tội “làm việc cẩu thả”. Mà chúng nó có tát nhẹ đâu, sưng hết cả mặt Hai ông lủi thủi đi về, người đầy mùi shjt, mặt mũi sưng vù, tẻ như chó. Cho nên cái nghề này đôi khi cũng gặp nhiều rủi ro lắm
Chiều hôm đó em cũng đi hút hầm cầu tại quận 3 cho hai nhà nữa, nhưng lại nhanh hút rột rột khoảng 15p là xong 1 nhà. Lại còn được phổ cập kiến thức về các loại bể phốt với bồn cầu. Thì ra cái bồn cầu mà mình hay ỉa có cái khoang chứa nước, nó được thiết kế thêm cái ống như hình con thỏ ấy. Khi mình không xối nước thì khoảng nước sẽ tràn ra làm sạch bồn và ngăn mùi từ bể phốt tràn lên. Còn lúc mình xả nước, thì cái khoang đó sẽ tự động khóa lại tạo ra môi trường chân không khiến shjt trôi tuột xuống dưới cho đến khi nước xả không chảy nữa, nó lại mở ra và nước sạch lại tuồn ra bọc cái miệng ống lại ngăn mùi. Rất là sáng tạo
Mà thôi, hôm nay em dừng ở đây để đi dạo phố đã, cảm thấy tự tin vì người ngợm rất thơm tho, chưa cần sức thuốc ghẻ và uống kháng sinh
XEM THÊM: Tôi đi hút hầm cầu 4
Bình luận trên Facebook